Sáng nay biển bỗng xôn xao
Trắng bờ, trắng bãi, cồn cào lòng tôi…
Mênh mông, sóng bạc bãi bồi
Lòng tôi nhớ mẹ những lời ru xưa…
À ơi… dáng mẹ sớm trưa
Lưng còng mái tóc bạc phơ tháng ngày!
Êm êm tiếng mẹ đâu đây
Lẫn trong sóng biển, vỗ đầy tâm thơ
Rì rào ôm gọn bãi bờ
Mẹ xa tít tắp, trăng mờ năm nao
Mẹ đi, nước mắt tuôn trào
Mà con nín lặng nuốt vào tâm can
Vu Lan nhớ mẹ muôn vàn
Thì thôi để mẹ thư nhàn ra đi…
Biển xanh sóng trắng như ri
Trắng như tóc mẹ bạc vì trẻ thơ
Oằn lưng buôn bán chợ đò
Nuôi con khôn lớn, có nhờ được đâu!
Con gái còn phải làm dâu
Lấy chồng xa xứ, thêm rầu lòng con!
Ngồi nghe sóng biển vỗ dồn…
Thoảng đâu tiếng mẹ gọi con năm nào!(*)
Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm
Mùa Vu Lan
25/8/2018
___________
(*) Ngày thơ ấu, mùa đông, trời Huế rất lạnh, tôi có tật ngủ nướng! Sợ trễ giờ học mạ tôi gọi liên hồi mà tôi vẫn ngái ngủ!

Mời nghe bài hát Ngắm biển nhớ mẹ:
Mời nghe bài hát Nhớ khúc hát mẹ ru năm xưa: