NGƯỜI THẦY

Nguyễn Văn Dòa (LH-HTK)

(Chuyện kể cuộc đời dạy học PTTH Hải Lăng)

1& GIAN NAN

Lớp 11A nổi tiếng vang,

Học trò nghịch ngợm hoang đàng đánh nhau.
Trong lớp Nam đứng hàng đầu,
Nói năng thô thiển lo âu cô thầy.
Học hành chẳng chút miệt mài,

Bài vở lơ đễnh, ngày dài lãng quên.
Nhưng Nam có chút tài riêng,
Thể thao xuất sắc, sân trường là vua.
Bóng đá cậu rất tài hoa,

Mỗi lần ra trận như là ngôi sao.
Thầy Minh chẳng nỡ trách nào,
Nhìn sâu ánh mắt, thầy đau trong lòng.
Bởi thầy hiểu, giữa mênh mông,

Hoang tàng chỉ bởi vương mang chuyện sầu?
Chẳng ai thấu hiểu nỗi đau,
Học trò lạc lối giữa bao lạnh lùng.
Gia đình tan vỡ mịt mùng,
Tuổi thơ thiếu vắng tình thương ngập tràn.

Thầy Minh chẳng mắng trách than,
Lặng nhìn ánh mắt chứa chan nỗi buồn.
Bóng đá là ánh sáng luôn,
Thầy đưa cậu bước qua muôn ngại ngần.

Trên sân cỏ, cậu dần quen,
Tinh thần đồng đội mà quên thân mình.
Cúp vàng ghi dấu niềm tin,
Cậu tìm ý nghĩa trong từng ngày qua…

2& LẦM LỠ

Nhà nghèo mẹ yếu chân què,
Cha đi biền biệt chẳng về từ lâu.
Túp lều gió lộng mái sau,
Soon nồi lạnh ngắt, cơm đâu tháng ngày?

Nam buồn nhìn cảnh tàn phai,
Áo sờn vai rách, đôi giày thủng đinh.
Bạn bè sách vở tinh tinh
Còn Nam bụng đói một mình lẻ loi.

Lắm khi thèm chút cơm xôi,
Nhưng nhà chẳng có lấy nồi gạo khô.
Lỡ tay trộm chiếc xe thồ,
Nào ngờ bị bắt tội to rõ ràng.

Thầy Minh chẳng nỡ trách Nam
Tìm về tận xóm hỏi hàng chuyện xưa.
Mẹ ngồi nước mắt như mưa,
Lòng thầy xót dạ, lòng chưa nỡ rời.

3& TRỞ VỀ

“Đời em còn đó sáng ngời,
Sai lầm sửa lại, con thời đừng lo.
Học hành cố gắng chăm lo
Ngày mai tươi sáng, thầy trò vững tin.”

Người thầy tận tụy sớm hôm,
Học trò lạc lối xa xăm tìm đường.
Nam khi xưa vốn ngang tàng
Cuộc đời bất hạnh, lòng buồn chán chê.

Thầy Minh chẳng nỡ bỏ bê,
Kiên trì dẫn lối, chẳng hề buông tay.
Chuyển trường mới, tạo tương lai,
Động viên, hướng dẫn mỗi ngày chẳng quên.

Nam dần hiểu giá trị thêm
Học hành chăm chỉ, vượt lên chính mình.
Chọn ngành lâm nghiệp chân tình,
Quyết tâm gầy dựng bóng hình quê hương.

Qua bao năm tháng dặm trường,
Giám đốc lâm nghiệp trồng rừng hôm nay.
Tạo việc làm, giúp bao tay,
Lao động nghèo khó tháng ngày ấm no.

Hôm qua hội lớp gặp trò
Nam cúi đầu nói: “Nếu không có thầy…
Con đâu có biết ngày mai
Vẫn là cậu bé lạc ngay đường đời.”

Thầy Minh chỉ mỉm cười tươi,
Niềm vui thầm lặng lòng người nở hoa.
Tâm người thầy, sáng bao la,
Tình thương rộng mở đời ta sáng ngời…

VĂN ĐOÀN (Nguyễn Văn Dòa)