Nghiêng nón
Trần Quang Long (Việt Hán – Khóa 1962-1965 – ĐHSP Huế)

Sao em biết anh nhìn mà nghiêng nón
Chiều mùa thu mây che có nắng đâu
Nắng sẽ làm phai mái tóc xanh màu
Sẽ làm khô làn môi em dịu ướt
Còn tia mắt anh…
Có sao đâu mà em cúi đầu từ khước?
Nếu nghiêng nón có nghĩa là từ khước
Sao mười ngón tay em bỗng cuống quýt đan nhau
Nửa vành má em hồng thắm sắc hồng đào
Đôi chân bước anh nghe chừng sai nhịp
Gió níu tà áo em bảo thầm: Đi không kịp
Nhà không xa, sao nàng bỗng nhanh chân?
Nếu nghiêng nón có nghĩa là từ khước
Sao loanh quanh em chẳng chọn đường gần
Em nghiêng nón để rồi về hối tiếc
Sao không đi êm như gió mùa thu
Cho chàng làm thơ, cho chàng ngẩn ngơ
Cho hoàng hôn buông trên sông thẫn thờ
Sao không đi thản nhiên như mình không tình ý
Cho tim chàng se thắt, cho mắt chàng dâng cay
Cho đêm nay men hờn giận dâng đầy
Nên trang giấy chàng đề thơ “tuyệt vọng”
Mà thật ra mình đã có gì đâu
Sao thấy chàng, làn má mình nóng bỏng
Em nghiêng nón khuất vào đầu lối rẽ
Tà áo em lưu luyến vẫy anh theo
Bước nhẹ nghe em kẻo động vỡ tơ chiều
Kẻo hoàng hôn ngại ngùng dâng sắc tím
Anh vẫn là thư sinh, đêm đêm ngào nghẹn
Nhưng em có còn nàng tiên chưa một lần lưu luyến?
Trần Quang Long
Sinh năm 1941 ở Huế, tốt nghiệp Ban Việt Hán- Khóa 1962-1965 – ĐH Sư phạm Huế, dạy học ở Qui Nhơn và Cần Thơ, rồi tham gia phong trào SVHS ở các đô thị miền Nam. Là chủ tịch sáng lập Hội Sinh viên sáng tác thuộc Tổng hội Sinh viên Sài Gòn, tham gia trên nhiều mặt báo sinh viên và báo chí Sài Gòn với nhiều bút hiệu khác nhau: Thảo Nguyên, Chánh Sử, Trần Quang Long, Trần Hoàng Phong, Trần Hồng Triều, Cao Trần Vũ… Năm 1968 anh thoát ly ra vùng kháng chiến, là thành viên Liên minh Dân tộc dân chủ và hòa bình VN… Anh hi sinh năm mới 27 tuổi, trong một trận bom của máy bay Mỹ ngày 11-10-1968 tại biên giới Tây Ninh – Campuchia.
***

—————————————–
O NÌ!
Sao…
Ơi O xứ Huế về qua ngõ
Nhịp guốc thanh tao khiến tơ vò
Bối rối lòng anh tình trăm mối
Mối tơ nào dẫn lối thơm tho?
Răng O nghiêng nón mần chi rứa
Che mất duyên ưa tuổi học trò
Hay O hứng gió dòng Hương tới
Phẩy tóc thề bay thoáng đắn đo?
Đôi mắt đen muồi hai hột nhãn
Như tỏ tình thơ ngút miên man
Gửi vào trong gió trong mây trắng
Chở hết giùm O những nồng nàn
Hai cánh sen hồng hương bát ngát
Chắc bay từ hướng Tịnh Tâm sang
Hé mở nụ xinh đầy phong nhuỵ
Bẻ gãy sông hồ mộng chứa chan
Ơi màu áo trắng đầy e thẹn
Như khói như sương đã dậy men
Men tình hay chút duyên con gái
Màu hoa sứ trắng cũng ưa ghen
Quấn quýt gió đùa đôi cánh mỏng
Bay bay như vẫy gã trai quèn
Sách vở còn vương đầy tay trắng
Hứng màu trăng thẹn tưởng như quen
Bữa nớ anh về qua Thừa Phủ
Gặp O đò ngược sáng sương mù
Trái tim anh đập bung lồng ngực
Rớt xuống dòng Hương theo gió ru
Chừ biết mần răng mà tìm lại
Coi như dâng hiến trái tim mù
Anh thở bằng hơi thừa bay thoảng
Của O áo trắng đến thiên thu
O nì! Lỡ nhớ thì O cũng
Hỉ xả giùm anh kẻo tơ chùng
Nguyệt cầm nhẹ khảy từng âm vụng
Gửi gió mang đi nỗi ngại ngùng
Ngọc Lan thoang thoảng vườn khuya lạnh
Toả ngát hương yêu chút thẹn thùng
Đậu thoáng hương mềm trên mái tóc
Chia sớt tình ai rất nhớ nhung
Nguồn: FB: Hung Kieu TRANG VĂN CHƯƠNG MIỀN NAM
***
BẰNG LĂNG HUẾ

Sao…
Chỉ áo tím tóc thề đà nghiêng ngửa
Bồi thêm chi Bằng Lăng rứa Huế ơi!
Đã si mê đã khắc khoải một đời
Chắc lần ni anh đứt hơi Huế nợ!
Tím ngan ngát Bằng Lăng tràn hơi thở
Tà áo dài tím rịm chở hoàng hôn
Sắc tím ơi! Chiếm trọn cả tâm hồn
Anh mê muội trong dập dồn đắm đuối
Nhớ bữa tê Huế đưa anh rong ruổi
Cửa Đông Ba cổ tích buổi trưa nồng
Tím trên trời tím dưới đất mênh mông
Cánh hoa rụng bay bềnh bồng trong gió
Dưới trời Huế anh đi vào giữa ngọ
Mà dịu dàng êm mát đó Huế ơi!
Gió bay ngang thổi mái tóc rối bời
Chừng nghe có đâu đây lời hò hẹn
Nghiêng vành nón che nụ cười e thẹn
Đôi mắt tình liếc xéo nghẹn nhịp tim
Giả vờ thôi! Nhưng ánh mắt kiếm tìm
Đôi môi đỏ khúc khích dìm sen ngát
Hoa trên cành chừng đang lơi khúc hát
Đón bước chân kẻ phiêu bạt sông hồ
Anh về đây mà Huế ở nơi mô?
Bóng lay động tay người…hồ như Huế
Đi trăm hướng vẫn cồn cào nhớ Huế
Bao người con trôi dạt dễ nào quên?
Hoa Bằng Lăng tím ngát phủ sân đền
Áo O Huế bay trên nền tím Huế
FB. Hung Kieu